http://anh-lon-gai-moi-lon.sextgem.com/xem?id=toi-bi-am-anh-boi-sex.t" /> Tôi bị ám ảnh bởi sex - Truyện Sex Online
watch sexy videos at nza-vids!
Ảnh lồn gái mới lớn
anh sex lon gai moi lon Xem anh sex full chất lượng HD, ngoài ra ảnh lồn gái mới lớn có rất nhiều như : hinh khoa than, anh sex khong che, anh sex HD, anh sex 2017, anh sex lon gai moi lon.
Thêm một phần vô cùng đặc sắc cho bạn xem anh sex lon con trinh đó chính là xem anh lon dep cũng không kém gì hấp dẫn, đủ các thể loại về lồn cho bạn chiêm ngưỡng nhé.
Anh lon dep Tải BigCoin kiếm thẻ cào miễn phí 100%

Ảnh lồn gái mới lớn, xem ảnh sex lồn con gái độ tuổi dậy thì

Ảnh sex lồn gái xinh, hình mu lồn nhô cao.
Chát Sex Online
Tôi bị ám ảnh bởi sexBài viết: Tôi bị ám ảnh bởi sex
Chuyên mục: Truyện Sex Online
Ngày đăng: 2017-01-25
100/100 cho 1 bình chọn

[Truyện"> "Tôi bị ám ảnh bởi sex"- Câu chuyện bất hạnh về 1 người con gái
22 tuổi. Tôi lãnh án tù 7 năm: Tội giết người.
Đêm qua, tôi đã viết thư cho đứa bạn thân nhất. 8 trang giấy tôi nhờ nó nói chuyện với Thư: đó là yêu cầu cuối cùng của tôi trước khi nhận án.
Tôi...bị ám ảnh bởi sex.

Mẹ tôi là một người chứa chấp gái hàng. Nhà tôi là ổ chứa chấp những đứa con gái lấy thân thế ra làm tiền.
Tôi không biết mẹ tôi đã hành nghề đó bao lâu, chỉ biết khi tôi bắt đầu ý thức được thì nhà tôi đã là một tiệm cafe kiêm gội đầu mát xa mờ mờ.

10 tuổi, chứng kiến tận mắt cảnh sex của một khách hàng với "nhân viên" của mẹ, tôi đã quá shock và đổ bệnh. Tôi sốt ly bì trong 3 ngày liền. Sau đó tôi nhìn thấy nhiều hơn, nhưng không còn shock nữa. Tôi thường thấy sợ và bỏ chạy.

12 tuổi, những "nhân viên" của mẹ tôi bỏ hết việc. Chánh mẹ tôi trở thành người làm chuyện đó...và lôi thêm cả chị gái tôi. Mẹ tôi đẹp. Mẹ tôi còn trẻ. Nhưng mẹ tôi là điếm. Chị tôi cũng đẹp. Nhưng chị không phải con của mẹ, không phải chị ruột của tôi. Và...chị cũng là điếm.

Chưa bao giờ đi học tôi được yên thân. Bạn bè cùng trang lứa...chúng nó khing tôi. Trong tư tưởng của chúng nó, tôi là đứa "mất dạy": "Mẹ với chị mày làm đĩ, cả nhà mày khốn nạn. Bọn đĩ nhà mày chết hết đi, sao đéo thấy công an tóm cổ chết mẹ nhà mày đi nhỉ. Mai tao sẽ báo công an...". Cơ bản là chúng nó nói đúng, nên tôi thường im. Tôi chưa bao giờ có bạn. Thực sự những đứa học cùng hay biết đến tôi đều rất ghét tôi. Chúng nó nhìn tôi như bệnh dịch chết người: Nguyền rủa và Cách ly.

Tôi không có bố. Mẹ tôi nói tôi sinh ra là lầm lỡ của mẹ. Chính mẹ cũng chẳng biết bố tôi là ai, vì quá nhiều người đàn ông mà bà đã qua đêm. Tôi nghẹn. ĐẮNG! Mẹ lúc nào cũng thế: rất lạnh nhạt với tôi. Tôi chỉ là một sinh linh không được chào đón. Trong đầu tôi cứ chập chờn những lời chửi bới của tụi trẻ hàng xóm: "Mày là cái loại con hoang. Đồ con rơi đéo có bố. Đồ đĩ non! ". Tôi nhịn. Tôi có sức nhẫn nhịn tốt. Thường thì nghe những lời đó tôi không phản ứng. Tôi chỉ chuồn ngay đi chỗ khác, nhưng chắc chắn sau đó tôi sẽ khóc.

13 tuổi. Tôi chứng kiến chị tôi bị đánh ghen. Khoảng thời gian đó rất nhiều. Những người phụ nữ tìm đến và đánh ghen chị tôi.Đồ đạc bị đập phá nhiều nhưng không bao giờ mẹ tôi báo công an vì họ đánh ghen là đúng. Những lúc như thế, tôi thường trốn trong tủ quần áo của mình ở phòng riêng. Tôi trốn lâu tới mức ngộp thở và ngất lịm đi trong tủ.

Hầu như ngày nào, tôi cũng chứng kiến sex: Không thấy thì nghe. Tôi sợ. Tôi cảm thấy kinh hãi con người. VÀ tôi tránh xa tất cả mọi người. Tôi sợ tất cả mọi người. Trong đầu một con bé 13 tuổi lúc nào cũng ám ảnh những cảnh tượng mà đáng ra một đứa trẻ ngần ấy tuổi không nên thấy. Tôi không thể có suy nghĩ trong sáng như những người cùng lứa tuổi.

15 tuổi, tôi thích một cậu bạn cùng lớp và may mắn là cậu ấy cũng thích tôi. Tôi chỉ nói chuyện với cậu ấy, đó là người bạn đầu tiên của tôi: học sinh mới! Chẳng lâu sau cậu ấy và tôi thành 1 cặp. Mà mãi sau tôi mới biết cậu là hàng xóm của tôi(do về chung đường). Tôi không biết cậu vì cậu sinh ra ở nơi khác, và cậu ở với ông bà chứ không phải cha mẹ. Những ngày sau tôi và cậu thường gặp nhau. Tôi thường lon ton qua nhà cậu chơi. Cậu biết gia cảnh nhà tôi, biết thân thế tôi không trong sạch, nhưng vẫn thương tôi. Có thể nói đó là mối tình đầu của tôi. Người con trai này thương tôi thực sự. Tôi nghĩ thế.

Có một lần, mình tôi ở nhà. Ông khách kia(hình như là khách quen của mẹ) đến nhà.
-Mẹ đâu nhóc?
-Mẹ cháu đi lên thành phố, chị cháu đi công chuyện mai về.
-Tao chỉ hỏi mẹ mày thôi.
-Vâng. Cháu sẽ nói lại với mẹ.Bây giờ cháu phải học rồi, chú về đi ạ.
-Học á? Mày cũng học á. Mày không học nghề đi à?
-Cháu bận, chú làm ơn về đi ạ.
-Có muốn học nghề không nhóc, chú sẽ hướng dẫn tận tình.
-Cút ngayyyyyyyyyyyyyyyyy
-A! con nhỏ này. Đồ đĩ non, tao chơi mày, xong tao trả mày gấp đôi mẹ mày, nhớ chưa.
Tôi hét, nhưng chẳng ai nghe được. Người đàn ông ấy cưỡng bức tôi. Tôi yếu, tôi không kháng cự được. Tôi khóc và vùng vẫy trong vô vọng. 10 đầu ngón tay tôi rỉ máu vì cào mạnh xuống đất. Hận mẹ. Tôi hận mẹ. Ném 100 ngàn vào mặt tôi, người đó bỏ về. Lết thân tới điện thoại ngoài phòng khách, người đầu tiên tôi gọi là cậu ấy. Tu...Tu....Tu... Cuộc thứ 1, thứ 2, thứ 3...
-Alo
-Cứu N với...
Tôi buông điện thoại, nằm bệt ra. Rồi nghe tiếng chạy huỳnh huỵch tới. Cậu ấy vực tôi lên, hoảng hốt: "Có chuyện gì vậy, trời ơi máu". Tôi mở mắt ra, nhìn xuống. Chân tôi...có một dòng máu. Tôi bấu chặt:.
-Đừng! N không muốn đến bệnh viện. Xin H đấy. Cho N vào phòng nằm nghỉ
-Nhưng máu nhiều quá, N sẽ chết mất.
-Không sao đâu, N xin H, N muốn yên thân ở nhà...
....
Cậu ấy để tôi nằm nghỉ,rồi về. Mẹ tôi về, biết chuyện, chửi thề:"thằng chó, đm tao sẽ cho mày biết tao là ai". Tồi cười khẩy. "Tao là ai" ư? Tao là điếm.

Vài ngày sau đó tôi yếu, mẹ đưa tôi đi khám, bác sĩ nói tôi bị bệnh máu loãng...
....
Sau lần đó tôi không gặp cậu ấy, lên lớp cũng không nói chuyện. Cậu ấy tránh xa tôi. Rồi tôi nhận được một bứa thư "chia tay". Lí do là:" H không thể tiếp tục với N, không thể có người bạn gái không còn trinh trắng". Tôi cười nhạt, điều đó cũng dễ hiểu thôi. Nhưng tôi đau: cả thể xác lẫn tinh thần.
Tôi trở nên đờ đẫn, giống như người mất hồn. Cái cảm giác sau đó của tôi, là sợ con trai, sợ đàn ông.

Lên cấp 3, tôi may mắn học một lớp không có lấy một mống con trai. Đó có thể gọi là may mắn, tôi thích điều đó.

Nhưng như thời thơ ấu, tôi vẫn bị miệt thị. Trong lớp, tôi chỉ thân với Bích(Bí) vì nó gạt hết những gì mà bọn trong lớp nói. Nó thương tôi, và sẵn sàng làm bạn với tôi. Còn có một người mà tôi không thân, nhưng sẵn sàng kể bất cứ chuyện gì của đời mình cho bạn ấy: đó là Thư. Thư là đứa sống khép kín, yếu ớt và đi đâu cũng viết lách. Cô bạn này có đôi mắt u uất, nhưng ẩn sau đó là một sức sống mãnh liệt. Tôi kể với Thư, vì Thư hiểu tôi, Thư cho tôi lời khuyên có ích. Tôi không thân với Thư, vì bạn ấy không muốn thân với ai hết.

Những người bạn cùng lớp thì vẫn ghét tôi. Chưa bao giờ tôi được rủ đi ăn"hội đồng" hay đi chơi "cuối tuần". Họ không chửi thẳng tôi như những đứa học cùng tôi khi trước, nhưng họ chửi đểu tôi. Họ đánh sâu vào từng lời nói.

Tôi bắt đầu bất hòa với mẹ và chị. Quá ám ảnh với truyen sex. Ám ảnh thực sự và sợ. Bản thân tôi cũng ám ảnh lời chia tay của tình đầu. Tôi thấy khó chịu, và bực bôi. Vì tôi là đứa con gái không trinh trắng.

Rồi tôi cũng bùng nổ. Đầu tiên là việc mọi người trong lớp phản đối đăng ký thi nữ sinh xuất sắc của tôi. Họ nói tôi không được thi vì lý lịch của tôi quá “bẩn”. Họ là số đông, và cô chủ nhiệm thì lại bàn giao hết cho số đông bình chọn của lớp. Mình Bích không thể bảo vệ tôi. Hôm đó về, tôi nhận được tin nhắn:”làm đĩ thì không thanh lịch được đâu con điếm ạ”. Tôi bực bội, uất ức phát khóc. Trong khi đó, khách ra vào nhà tôi cứ như đi chơi cuối tuần…

-Mẹ!
-Mẹ đang có khách, ngủ đi, mai đi học nữa.
-Mẹ có thể đóng cửa phòng vào được không, bẩn mắt lắm.
-Đm, con chó. Mày vẫn ăn cơm của tao làm ra đấy. Đừng có lắm mồm.
-Cút hết đi, điếc tai, bẩn mắt.
-Mày cũng khốn nạn như tao thôi.
Tôi nhấc điện thoại, chạy ra sân:”Alo, cho hỏi có phải cảnh sát khu vực…”. Tôi báo cảnh sát, và mẹ tôi bị bắt. Chị tôi bỏ đi, mẹ tôi vào tù. Tôi về sống với ngoại. Ngoại thương tôi. Nhiều lúc tôi ấm ức khóc hỏi ngoại:”Con báo cảnh sát thế, con có phải bất hiếu không ạ”. Ngoại luôn trốn tránh những câu hỏi của tôi bằng cách kêu đau đầu. Tôi chỉ biết một điều. Là mẹ tôi bỏ nhà đi từ năm 15 tuổi.

Trang: 12

Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết!
Đánh giá ( - )

vote

/ - phiếu
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bài Viết Cùng Chuyên Mục
Truyện Sex OnlineDân Chơi Sài Gòn
[ Hôm: 2017-01-29 - Xem: ]
Truyện Sex OnlineTruyện Sex Chị Hàng Xóm Và Cậu Nhóc Mới Lớn
[ Hôm: 2017-01-29 - Xem: ]
Truyện Sex OnlineBà Cô Nuôi Tôi
[ Hôm: 2017-01-29 - Xem: ]
Truyện Sex OnlineCon Đường Đi Đến Hào Quang
[ Hôm: 2017-01-29 - Xem: ]
Truyện Sex OnlineTội Oan
[ Hôm: 2017-01-29 - Xem: ]
[ » Xem thêm...]
Bài viết ngẫu nhiên
» Dân Chơi Sài Gòn
» Truyện Sex Chị Hàng Xóm Và Cậu Nhóc Mới Lớn
» Bà Cô Nuôi Tôi
» Con Đường Đi Đến Hào Quang
» Tội Oan
Tags: , Tôi, bị, ám, ảnh, bởi, sex, Truyện, Sex, Online